Nghe Giang Tâm Liên nói vậy, bà Dư Hoa cũng không thấy ngạc nhiên.
Bà đột nhiên cảm thấy quyết định của con trai mình có lẽ là đúng.
“Tâm Liên, mẹ nói thật nhé, yêu cầu của con mẹ không thể chấp nhận. Mẹ đã cho các con một căn nhà. Hàng tháng còn chu cấp ba mươi đồng, lại thuê bảo mẫu suốt năm năm liền. Bây giờ hai đứa đều có công việc, gia đình đã ổn định. Các con hoàn toàn có thể tự lo liệu cuộc sống. Lục Dao còn chưa kết hôn, Lục Trầm và Chiêu Chiêu vẫn chưa có gì, mẹ cũng không thể mãi cung phụng các con. Hai đứa đã là người lớn, gia đình là của các con. Nếu con không trân trọng, Lục Phi muốn chia tay với con thì mẹ cũng sẽ không can thiệp nữa.”
Giang Tâm Liên cười lạnh: “Mẹ nói nhiều lý do như vậy là để không phải giúp bọn con thôi. Nếu mẹ thực sự quan tâm đến mối quan hệ của con và Lục Phi, chúng con sẽ không có tình trạng này hôm nay. Lỡ như có một ngày con và Lục Phi thật sự không thể ở bên nhau, thì mẹ chính là nguyên nhân gây ra điều đó.”
Dư Hoa thấy không cần thiết nói thêm, bà cũng hừ lạnh: “Thế con tự mà lo lấy thân mình đi.” Nói xong bà mở cửa bước ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây