“Tôi đã nghĩ đến việc đó. Nhưng Thiên Ca không cho phép làm vậy. Anh ấy nói anh có thân phận đặc biệt, một khi anh bị ám sát, nhất định sẽ bị điều tra đến cùng. Chúng tôi không muốn mạo hiểm, cũng biết rằng dù anh có bị giết, sẽ có người khác lên thay anh.
Thay vì đối mặt với một người mới, mất công điều tra, chi bằng để anh sống. Ít nhất chúng tôi còn hiểu anh.
Nếu không, anh đã không ngồi ở đây nữa.” Ngô Bình cười nói.
Lục Trầm cũng cười: “Hôm đó khi tôi ở thành phố Đông Lăng nói chuyện với nội gián của mình, là anh đã bắn từ căn nhà hai tầng bỏ hoang ở phía đối diện phải không?”
Ngô Bình gật đầu thừa nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây