“Ồ, em quên mất rồi.” Tần Chiêu Chiêu tự trách bản thân và khẽ vỗ lên trán. “Thật đấy, em sẽ hỏi ngay hôm nay.”
Lục Trầm cười và gật đầu đồng ý.
Sau khi ăn xong, Lục Trầm rời đi, lúc này vẫn còn chưa đến bảy giờ. Vẫn còn sớm so với giờ vào ca làm việc. Đêm qua Lục Trầm khiến cô kiệt sức, cả người mệt mỏi, không còn chút sức lực nào. Nếu không phải anh kéo cô dậy ăn sáng thì cô vẫn còn nằm trên giường.
Lúc dậy, cô còn mắng Lục Trầm một trận. Anh phải dỗ dành cả buổi còn hứa tối nay sẽ không làm phiền cô nữa, thậm chí còn múc nước giúp cô rửa mặt, khi ấy Tần Chiêu Chiêu mới nguôi giận.
Cô đặt đồng hồ báo thức lúc 7 giờ 30, rồi lại nằm xuống ngủ thêm một chút. Vì trong lòng còn nhiều lo nghĩ nên cô cũng không ngủ sâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây