"Dì ơi, nhà cháu không có đồ đạc nên cháu mới đến nhà chú Tô ở đầu làng đặt làm nội thất, nhưng cháu chưa chuẩn bị gỗ." Tô Văn Văn giải thích với Lưu Hồng Anh.
Thấy cô nói vậy, Lưu Hồng Anh gật đầu, nhớ ra bản thân đến tìm Tô Văn Văn có việc: "Văn Văn, hôm nay may mà có cháu, nếu không thì dì cũng không biết phải làm sao nữa, trong nhà cũng chẳng có gì. Dì nghe chú Đại Quân của cháu nói trước đây cháu được chia đất tự canh, rau dưa cũng không thể mọc ra trong một hai ngày, dì mới hái ít rau ở ngoài ruộng mang đến. Trước đó gà nhà dì cũng đẻ được ít trứng, dì mang đến cho cháu đây."
Nói rồi, bà ấy đưa giỏ mình đang đeo cho Tô Văn Văn, thấy trong giỏ đựng đầy ắp rau, Tô Văn Văn thấy bản thân ăn một mình cũng không hết, hơn nữa trứng trong không gian của cô còn nhiều lắm, bây giờ Lưu Tam Xảo vừa mới sinh con, đang là lúc cần bồi bổ cơ thể.
"Dì ơi, rau nhiều quá cháu ăn một mình cũng không hết, hơn nữa mấy hôm trước cháu mới đổi rau ở nhà dì Thúy Hoa mà vẫn chưa ăn hết, cháu chỉ lấy một ít thôi, trứng thì không cần đâu, để cho chị Tam Xảo bồi bổ cơ thể đi ạ, sau này chị ấy còn phải cho con bú nữa, phải ăn thật nhiều đồ tốt."
Rau thì cô có thể giữ lại một ít nhưng nhiều quá cô cũng ăn không hết, huống hồ rau trong không gian sắp có thể ăn được rồi, đến lúc đó không phải sẽ chất đống trong không gian sao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây