Tô Văn Văn quan sát một lúc, những người ra vào đều rất vội vã, sợ gặp phải người quen, có người còn dùng đồ che mặt, xem ra đây thật sự chính là chợ đen.
Tô Văn Văn tưởng có thể trực tiếp vào trong, vì cô thấy người khác đi vào cũng không có ai ngăn cản, nên cô xách một cái giỏ theo vào. Không ngờ, hai người canh gác ở cửa trực tiếp chặn cô lại, vẻ mặt không kiên nhẫn, sao còn có người không biết quy củ chợ đen thế này.
"Vào phải nộp phí qua đường, cái này mà cũng không biết sao? Tôi thấy dì là người lạ mặt, nơi này không phải là nơi có thể tùy tiện đến, mau đi đi."
Hai người canh gác này vẫn luôn canh giữ ở cửa chợ đen, những người trong huyện đến chợ đen bọn họ cũng quen mặt, nhưng đối với Tô Văn Văn này lại không có ấn tượng gì. Thấy cô ngay cả quy củ của chợ đen cũng không biết, hình như cũng chưa bao giờ gặp, trong lòng bọn họ bắt đầu cảnh giác.
Điều tối kỵ khi làm nghề này là không biết cảnh giác, bởi lẽ không cẩn thận là có thể ăn đạn, dù sao thứ bọn họ làm đều là buôn bán phi pháp mà chính phủ không cho phép. Mặc dù lão đại nhà mình quen biết một số người ở phía trên nhưng bọn họ cũng phải cẩn thận, không thể để bị nắm thóp nhược nhược điểm lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây