Lúc đó Hách Dương mới mười mấy tuổi, ban đầu dựa vào lương thực còn lại trong nhà để sống, sau khi hết thì lấy số tem phiếu mà bố mẹ để lại đi đổi lương thực.
Nghe nói trên núi có người săn được thú, anh cũng thử đi săn, nhưng lúc đó có rất nhiều người đói bụng, trên núi chẳng còn mấy con thú, cơ bản là đi về tay không, lúc may mắn thì có thể săn được một hai con thỏ, gà rừng gì đó.
Vì còn nhỏ nên anh tìm việc cũng chẳng ai nhận, ở huyện muốn mua đồ gì cũng cần tem phiếu, ai nấy đều không đủ ăn thì lấy đâu ra tem phiếu để đổi với anh.
Dùng hết thì chỉ còn cách đi chợ đen đổi, kết quả là gặp được người chú đó, sau đó anh vẫn luôn đi theo ông ấy làm việc, vì anh thông minh, trước đây bố đã dạy anh biết chữ, người chú đó thấy anh có năng khiếu nên đích thân dạy dỗ anh.
Cũng chính vì vậy, anh học được rất nhiều kiến thức, đọc sách và tính toán đối với anh hoàn toàn không thành vấn đề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây