Xuyên Về 70 Có Không Gian, Ta Độn Siêu Nhiều Vật Tư

Chương 166: A

Chương Trước Chương Tiếp

Giọng điệu nói chuyện cũng tự nhiên dịu dàng hơn rất nhiều: "Hách Dương, anh sao vậy?"

Hách Dương nhìn cô không nói gì, trong ánh mắt lộ ra một tia yếu đuối, Tô Văn Văn tiến lên ôm anh một cái, sau đó Hách Dương đóng cửa lại, kéo cô vào phòng, dùng sức ôm chặt cô.

"Để anh ôm một lát."

Tô Văn Văn nghe anh nói vậy cũng không vội hỏi lý do nữa, tay đặt lên eo anh, tìm một tư thế thoải mái ôm lấy, hai người ôm nhau khoảng mười phút, tâm trạng Hách Dương mới dịu xuống một chút, lúc này Tô Văn Văn mới buông anh ra, sau đó kéo anh ngồi xuống bàn, hỏi chuyện gì đã xảy ra.

"Hôm nay là ngày giỗ của mẹ anh, anh vẫn chưa nói với em nhỉ, họ mất khi anh bảy tuổi, anh còn nhớ ngày bố anh mất, mẹ anh bị bệnh nằm ở nhà, ông ấy bảo anh ở nhà phải chăm sóc cho mẹ thật tốt, lúc về ông ấy sẽ mua cho anh kẹo hồ lô. Anh vui vẻ mong chờ cả một ngày, cuối cùng ông ấy lại không về, giữa đêm thì có người báo tin ông ấy đã mất."


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 17%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)