"Bà ơi, cháu lấy những thứ này ra là vì thấy chiếc vòng tay hoàn toàn xứng đáng nên bà cứ nhận đi. Hơn nữa bây giờ điều quan trọng nhất của hai người là phải dưỡng sức cho khỏe, không có đồ ăn thì làm sao khỏe được."
Nghe cô nói vậy, Lâm Mãn Lệ nhìn đứa cháu gái gầy yếu của bà ta, mắt sáng rực nhìn lương thực mà Tô Văn Văn lấy ra, cũng không tiện từ chối nữa.
"Cô gái, cháu đúng là người tốt, tuy rằng hiện tại bà không giúp được cháu gì nhưng sau này nếu có chỗ nào cần bà và cháu gái bà giúp đỡ, cháu nhất định đừng ngại ngùng."
"Dạ vâng ạ, bà nói chắc đấy nhé."
Tô Văn Văn nói đùa, cô giúp họ hoàn toàn là vì nghĩ đến bà của cô, hoàn toàn không nghĩ đến việc nhận được bất kỳ sự đền đáp nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây