"Mỗi lần anh bế đều không nhẹ tay, bế không thoải mái, đương nhiên con bé sẽ không cho anh bế rồi."
Lưu Hồng Anh liếc mắt nhìn con trai mình, bây giờ bà ấy nhìn con trai mình rất không vừa mắt, vẫn là con gái tốt, nhìn cô gái Tô Văn Văn này, thật có tiền đồ, cái gì cũng biết, bây giờ còn có thể chuyển đến thành phố sinh sống.
Nhìn lại con trai mình, thật sự không biết anh ta là thứ gì, chỉ biết khiến bà ấy lo lắng, có lẽ kiếp trước bà ấy mắc nợ bọn họ rồi, nói đến chuyện này, bà ra lập tức nghĩ đến lần con dâu sinh nở, ai nấy cũng đều sợ đến mất hồn, còn phải tự mình đi mời bà đỡ đẻ.
Nói xong câu này, bà ấy lại dùng ánh mắt từ ái nhìn Tô Văn Văn và Tiểu Nha trong tay cô, nhìn càng nhìn càng vừa ý.
"Văn Văn, hôm nay ăn cơm ở nhà dì đi, lần trước kêu cháu đến ăn mà cháu không đến, lần này không được từ chối đâu."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây