Vì giá sách được phân loại khá rõ ràng, tìm kiếm cũng không gặp khó khăn, cô rất nhanh đã tìm thấy, cầm đến quầy để Dương Khai Phúc tính tiền.
Thấy Tô Văn Văn cầm cuốn sách này, Dương Khai Phúc nghi ngờ hỏi: "Văn Văn, cô mua những cuốn sách này làm gì, sách này hiệu sách đã lâu rồi không bán được, thứ này cũng không có tác dụng gì."
Từ sau Cách mạng Văn hóa, người đến mua sách khá ít, hơn nữa cũng không thể thi đại học nên những cuốn sách này vẫn luôn chất đống trong hiệu sách không bán được, hiệu sách của anh ta cũng chỉ để lại một bộ, hơn nữa bộ sách này không hề rẻ nên Dương Khai Phúc mới hỏi như vậy.
"Anh Dương, tôi học chưa hết cấp ba đã phải nghỉ học vì lý do gia đình, nếu không ôn tập thì có thể không lâu nữa sẽ quên mất, nên tôi mới nghĩ đến việc mua bộ sách này ôn tập lại, đọc nhiều sách cũng không hại gì."
"Cũng đúng, đọc nhiều sách vẫn có nhiều chỗ tốt, cô xem ngoại ngữ của cô tốt như vậy, bây giờ những môn khác cũng không kém, đáng tiếc là chính sách bây giờ không cho phép, nếu không thì cô chắc chắn sẽ có nhiều thành tựu."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây