“Đúng rồi, khách sáo với mẹ làm gì, mẹ cho con thì con cứ nhận lấy.”
“Vậy con cảm ơn mẹ.” Thấy vậy, Diệp Thư cũng không khách sáo nữa mà nhận lấy.
Diệp Thư để hai mẹ con nói chuyện, còn mình thì vào bếp nấu cơm.
Diệp Thư nhìn Thạch Lỗi đang được mẹ kéo tay xem bà mua gì cho anh, trên mặt anh nở nụ cười rạng rỡ, ánh mắt sáng ngời hơn hẳn mọi khi.
Cô biết Thạch Lỗi đang rất hạnh phúc, dù ở tuổi nào, con người ta vẫn luôn khao khát tình mẹ, huống hồ Thạch Lỗi từ nhỏ đến lớn chưa từng cảm nhận được tình thương của mẹ, anh lại càng mong mỏi được gần gũi với mẹ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây