Ông lại ngồi xuống giường đất, “Khụ” một tiếng rồi mở miệng, câu đầu tiên lại là xin lỗi bọn họ.
“Trước tiên, ông muốn xin lỗi hai đứa, đặc biệt là cháu, Tiểu Diệp. Ông biết yêu cầu này rất vô lý, nhưng vẫn mong cháu thông cảm cho nỗi lòng làm bố mẹ của chúng ta.”
Nghe ông nói vậy, tim Diệp Thư như thắt lại. Chẳng lẽ Thạch Chí Viễn xảy ra chuyện rồi? Nếu không, ông bà sẽ không nói như vậy.
Linh cảm chẳng lành trong lòng Diệp Thư ngày càng mãnh liệt.
Cảm giác của Diệp Thư cũng là cảm giác của Thạch Lỗi. Anh còn hiểu ông bà hơn Diệp Thư. Nếu không phải chuyện cực kỳ nghiêm trọng, ông bà sẽ không như thế này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây