Vừa bước vào nhà, Xuân Hạnh đã thấy Thạch Lỗi đang rửa bát ở nhà ngoài, tiếng cười đùa của Diệp Thư và con trẻ vọng ra từ trong nhà.
Cô ấy không khỏi ghen tị, số Diệp Thư thật tốt. Nhìn chồng của cô rửa bát, lại nghĩ đến chồng mình.
Ở nhà đừng nói là rửa bát, lúc cô ấy bận bịu bảo anh ta trông con một chút cũng không chịu, huống chi là như chồng của Diệp Thư, để vợ nghỉ ngơi, còn mình thì rửa bát.
Thấy Xuân Hạnh đến, Thạch Lỗi cũng chẳng lấy làm lạ. Vừa nãy trên bàn ăn anh cũng nghe bà nội kể chuyện cô ấy đến tìm vợ mình.
Anh chào hỏi đơn giản, rồi gọi to vào trong: “Tiểu Diệp, Xuân Hạnh đến rồi kìa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây