Được người khác nhớ đến luôn khiến người ta vui vẻ.
Diệp Thư lần lượt lấy từng món đồ cho ông bác xem.
“Ông ơi, đây là rượu cháu mua cho ông, bình thường ông có thể uống một hai chén. Đây là bánh bột nếp mua cho bà, cái này mềm, răng hai ông bà không tốt cũng cắn được.
Túi kẹo này là cho bọn trẻ con, đợi chúng về ông chia cho chúng.”
Hai ông bà nhìn Diệp Thư cười không ngậm được mồm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây