Tránh sau này họ hàng xa gần đều tìm đến cô, đến lúc đó cô cũng không giúp được hết.
Hơn nữa, nếu như đã hình thành thói quen, nhỡ đâu có một lần cô không giúp được, cuối cùng sợ là lại bị trách móc.
Ngọc Bình thấy Diệp Thư đồng ý, thở phào nhẹ nhõm, liên tục đảm bảo: “Em gái, em yên tâm, chị nhất định sẽ không nói ra ngoài đâu. Chị cũng sẽ dặn người nhà chị không nói ra ngoài.”
Dừng một chút, cô ấy lại nói tiếp: “Ôi chao, em gái, em không biết chứ lúc nãy chị lo lắng lắm, sợ em không đồng ý. Nếu vậy thì chị dâu nhà chị lại nói chị khoác lác rồi.”
Diệp Thư mỉm cười, kỳ thực cô biết chắc chắn Ngọc Bình đã về nhà mẹ đẻ khoe khoang rồi, khoe khoang với người nhà là nhà mình có người làm ở Hợp tác xã Cung ứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây