Ngoài những thứ này ra thì chẳng còn gì nữa.
Vừa vào phòng, Thạch Lỗi đã ôm chầm lấy Diệp Thư, cúi đầu hôn cô một cái thật sâu rồi thở ra đầy mãn nguyện.
“Cuối cùng anh cũng cưới được em về nhà rồi, Tiểu Diệp, đây là ngày vui nhất đời anh.”
Diệp Thư tựa vào lòng anh, trong lòng cũng rất vui, trải qua hai kiếp người cuối cùng cô cũng gả được cho anh.
Ôm một lúc, Diệp Thư thoát khỏi vòng tay rắn chắc của anh, ngồi xuống giường, Thạch Lỗi cũng theo đó ngồi xuống cạnh cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây