Editor: Hye Jin
____________
Nghe xong lời này, trong lòng Tạ Văn Cảnh dâng lên một cảm giác chua xót khó tả. Một lát sau, anh cười nhẹ, nói: “Vậy thì, chị Đàm, phiền chị giúp em đun nước pha trà. Khi nào xong em qua lấy là được, chị không cần đích thân mang đến đâu.”
Thấy Tạ Văn Cảnh kiên trì, Đàm Tình Lan không nói thêm gì nữa, chỉ đành gật đầu đồng ý: “Vậy cũng được, lát nữa trà pha xong, chị bảo Ngọc Mai gọi em qua lấy.”
Tạ Văn Cảnh nhìn cô bé nhỏ xíu, chỉ cao bằng một phần ba người đứng phía sau Đàm Tình Lan, anh nuốt nước bọt đầy khó khăn, cả người cứ cảm thấy hoang mang, không hiểu sao mọi chuyện lại thành ra thế này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây