Xuyên Vào Niên Đại Văn, Pháo Hôi Phản Kích Xé Cốt Truyện Đến Cùng

Chương 50: Đặt đồ nội thất

Chương Trước Chương Tiếp

Editor: Hye Jin

____________

Người phụ nữ trung niên chống gậy càng lúc càng tiến lại gần, những ký ức đã bị phong kín của Khương Mật cũng dần trở nên rõ ràng hơn.

Người phụ nữ trước mặt thực ra rất nhỏ con, khuôn mặt không có nhiều thịt, mắt một mí hơi xếch lên, vì vậy trông có phần khắc nghiệt.

Thực tế, Khương Mật không rõ bà cố của mình có thật sự khắc nghiệt hay không chứ sự thiên vị của bà thì nổi danh xa gần.

Trớ trêu thay, ông bà nội của cô lại không phải là những người được bà cố và cụ ông yêu chiều. Người ta thường nói: “Vua thương trưởng tử, dân quý con út”, và ông bà cố của cô đã thể hiện câu nói này một cách triệt để nhất.

Khương Mật chớp mắt một cái, không thèm nhìn người đang chống gậy đi tới nữa, mà sải bước tiếp tục đi về phía mục tiêu của mình.

Dù là trong quá khứ hay tương lai, cô không định có bất kỳ mối quan hệ sâu sắc nào với ông bà cố. Trong lòng cô, họ chỉ đơn thuần là ông bà cố mà thôi.

Khi đứng trước cửa nhà thợ mộc Khương Minh Vi, Khương Mật quay đầu nhìn lại hướng vừa đến, thấy bà cố vẫn đang chống gậy chậm rãi di chuyển, cô không nhịn được mà giật giật khóe miệng.

Thu lại ánh mắt, cô giơ tay gõ cửa nhà Khương Minh Vi.

Lúc này, Khương Minh Vi đang cùng con cháu làm đồ nội thất. Tay nghề đóng đồ của ông nổi danh xa gần, nếu có gia đình nào chuẩn bị cưới xin mà cần đặt đóng nội thất, họ đều tìm đến ông.

Thường ngày, ông tranh thủ làm sẵn một số món để dự trữ, vì vậy khi Khương Mật đến chọn đồ, cô nhanh chóng tìm được những thứ mình cần. Duy nhất chỉ có một vấn đề, hiện tại chỉ có một chiếc giường.

Đó là một chiếc giường bốn cọc, chính xác hơn là sự kết hợp giữa giường bốn cọc và giường căng dây lưới.

Vì quy định bây giờ rất nghiêm ngặt, nên giường không có chạm khắc hoa văn như những chiếc giường cổ, mà chỉ được phủ một lớp dầu để chống nước và mối mọt.

Điều làm Khương Mật thích nhất là kích thước của nó, một chiếc giường dài hai mét, rộng hai mét. Đối với người lúc nào cũng muốn nằm dài trên giường như cô, có được một chiếc giường lớn thế này quả là một sự hưởng thụ!

Quan trọng nhất là, đồ nội thất bây giờ đều làm từ gỗ nguyên khối, mà lại không đắt đỏ như đồ gỗ thật ở thời hiện đại.

Cảm giác như nhặt được báu vật vậy!

Khương Mật vui vẻ đặt hàng với Khương Minh Vi hai chiếc giường, hai tủ quần áo, hai tủ chạn, hai bàn học, một bàn ăn, hai ghế tựa, bốn ghế đẩu, hai ghế đôn, cùng bốn thùng nước và bốn chậu gỗ.

Cô nhờ Khương Minh Vi viết biên lai, sau đó mang nó đến chỗ Khương Dương Sinh ở đội sản xuất để thanh toán. Cuối cùng, cô lại cầm biên lai và giấy xác nhận của Khương Dương Sinh quay trở lại nhà Khương Minh Vi. Đợi đến khi nhà xây xong, cô chỉ cần đến lấy đồ về là được.

Tuy nhiên, Khương Mật vẫn quyết định mang theo thùng và chậu về trước. Trong mấy ngày ở ký túc xá thanh niên trí thức, những vật dụng này rất cần thiết, chẳng lẽ cứ đi mượn mãi sao?

Mà phải nói, những cái thùng gỗ này thật sự rất nặng. Cô áng chừng mỗi cái cũng phải cỡ hai cân. Dùng thùng này để tắm không tiện bằng thùng nhựa ở thời hiện đại, chủ yếu là cái tay cầm bằng gỗ quá vướng víu.

Quả nhiên, sự phát triển của khoa học công nghệ rất cần thiết.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)