“Của người khác tặng thì càng không thể nhận, biết đâu là đồ thừa.”
Hứa Đình Tri nói lời cay độc.
“Sao lại thế được, đều là đồ tươi, đào từ trong đất lên, lúc anh Huy mang đến còn dính cả đất.”
“Đất cũng không rửa sạch, không sạch sẽ.”
Anh Huy anh Huy, gọi thân mật quá. Còn cái tên Trình Tử Huy kia, thế mà lại gọi Tần Trúc Tây là Tiểu Tây, cô cũng không thấy ngượng mồm. Hứa Đình Tri không hiểu tại sao, đột nhiên lại thấy chua xót.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây