Nguyên Nguyên rất dễ nói chuyện.
“Đúng vậy, con giỏi như vậy, chẳng phải càng phải đi mẫu giáo sao, con đến đó có thể cho mọi người biết con rất giỏi, nếu con không đi thì mọi người sẽ không biết con.”
Tần Trúc Tây thuận theo mạch suy nghĩ của cô bé nói.
“Ồ, hình như đúng thật.”
Nguyên Nguyên bưng bát suy nghĩ, bím tóc dựng cao, trông rất oai phong giống như chủ nhân của nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây