Tiểu Nguyên Nguyên đếm từng ngón tay.
Lúc này, Tần Trúc Tây thấy cô bé thoải mái hơn, đối với hành động trèo cây của cô bé, cô nhắm một mắt mở một mắt, trực tiếp bỏ qua.
“Vậy con định thế nào? Ông bà nội và cụ cố đều ở Bắc Kinh, bây giờ cha mẹ cũng sắp đến Bắc Kinh rồi.”
“Chú thì ở nhà nhưng mấy tháng nữa chú cũng phải đến Bắc Kinh, vậy nếu con không đi thì con ở nhà một mình sao? Con tự nấu cơm xào rau sao? Con tự giặt quần áo sao? Con có nhớ cha mẹ không?”
Tần Trúc Tây khuyên nhủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây