Vài bà thím đi cùng nhau, than ngắn thở dài, vừa nói về nỗi khổ của mình, vừa ghen tị với cuộc sống tốt đẹp của nhà khác.
“Khụ, có người đến rồi.”
Tiếng nói từ xa đến gần, Hứa Đình Tri không dừng lại nữa, đi thẳng qua, tiện thể để lại một câu, coi như làm việc thiện ngày hôm nay.
Thiện: Anh chắc chắn là ngày của tôi chứ???
Hứa Đình Tri cố tình hạ thấp giọng, Tần Trúc Tây nhất thời không phản ứng kịp là ai nhưng tay cô nhanh hơn não, xoẹt một cái buông Dương Mi Mi ra, chỉnh lại vạt áo, rồi nhanh chóng chuồn mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây