Xuyên Vào Niên Đại Văn, Dựa Vào Hệ Thống Vả Mặt Nữ Chủ Cẩm Lý

Chương 5:

Chương Trước Chương Tiếp

Trong mắt Tần Trúc Tây lóe lên ý chí chiến đấu nồng đậm, không cần nói cũng biết, cô đã cảm thấy hứng thú rồi, Dương Mi Mi này là đứa con gái được trời chọn, là ngôi sao may mắn, e là từ nay sẽ gặp đại hạn rồi~~~

“Cháu chú ý chừng mực, mọi người đều thích Mi Mi, nếu cháu quá đáng thì chắc chắn sẽ bị mọi người trách móc. Hơn nữa, cô ta may mắn lắm, người so với người tức chết người, người mà ra ngoài cũng có thể nhặt được tiền, nếu có thể không đối đầu thì tốt nhất là đừng đối đầu.”

Thím Kim lắc đầu, thở dài nói.

Đi theo sau Dương Mi Mi, dù không được uống nước thịt thì cũng có thể ăn được thứ khác, vì vậy từ trên xuống dưới trong thôn ai mà không thích cô ta chứ, dù chỉ vì một miếng ăn cũng sẵn sàng thiên vị cô ta. Nói thật lòng, bà cũng từng có ý định như vậy nên không thể trách người khác được.

“Phong thủy luân chuyển, cô ta bắt nạt chị cháu như vậy, sớm muộn gì cũng phải báo ứng, cháu không tin cô ta có thể may mắn mãi được! Trời không thể thiên vị như vậy!”

Tần Trúc Nam phẫn nộ nói, thực ra nói vậy cũng không có căn cứ lắm.

Không phải ai cũng tin Dương Mi Mi là Tiểu Phúc Tinh, trước đây đều cho rằng là trùng hợp, nhưng trùng hợp mười mấy năm rồi, trùng hợp đến mức này thì không còn là trùng hợp nữa, chỉ có thể nói là cô ta thực sự may mắn.

Nhưng thì sao chứ, đức không xứng với vị, sớm muộn gì ông trời cũng sẽ thu hồi vận may này của cô ta!

“Tiểu Tây, sao cháu lại gây chuyện với cô ta thế?”

Thím Kim tò mò hỏi, quan trọng là tại sao hai người này lại xích mích với nhau?

“Thím ơi, thím thấy cháu có giống người gây chuyện không?”

Tần Trúc Tây hỏi ngược lại, nguyên chủ chỉ lo kiếm công điểm, muốn sống tốt cùng em trai, ngày thường không có thời gian nói chuyện với mọi người, làm gì có thời gian đắc tội với người khác chứ, chỉ là số khổ mà thôi.

“Cũng đúng.”

Thím Kim gật đầu đồng ý, trong lòng bà, không có người chị nào tốt hơn Tần Trúc Tây, một cô gái không dễ dàng gì, từ năm mười một tuổi đã vừa nuôi mình vừa nuôi em trai.

“Hai ngày nay con đừng đi làm, nghỉ ngơi trước đã, đội trưởng nói, con bị thương quá nặng, đừng cố quá, yên tâm, đội sẽ cho con hai công điểm mỗi ngày trong ba ngày này, có còn hơn không.”

“Vâng.”

Tần Trúc Tây gật đầu đồng ý, bây giờ không vội kiếm công điểm, cô phải đi dạy cho Dương Mi Mi một bài học trước đã!

Thím Kim cũng bận, dặn dò chị em đôi câu rồi về nhà, bảo có chuyện gì thì cứ gọi bà.

“Chị, em xin lỗi.”

Thím Kim vừa đi, Tần Trúc Nam đột nhiên cúi đầu xin lỗi, giọng buồn buồn.

Cậu đã mười lăm tuổi rồi nhưng vẫn chẳng giúp được gì. Nếu không phải vì sức khỏe cậu không tốt, chị cậu cũng không đến nỗi phải vất vả như vậy, ngay cả khi bị thương cũng phải lo chuyện kiếm công điểm.

“Nói gì thế, ăn cơm đi! Ăn xong chúng ta cùng đến Dương gia.”

Tần Trúc Tây xoa đầu Tần Trúc Nam, cậu bé mười lăm tuổi rồi mà chỉ cao bằng cô, thậm chí còn chưa đến một mét bảy, mặt mũi còn tái nhợt, sau này cô nên nuôi cho cậu em trai này trở nên trắng trẻo mập mạp kiểu gì đây!

“Đến Dương gia làm gì?”

Tần Trúc Nam thắc mắc hỏi, chị cậu không phải định đến tìm Dương Mi Mi xin lỗi chứ?

“Tất nhiên là đến gây phiền phức cho Dương Mi Mi rồi, mau đi lấy cơm đi, đừng hỏi nhiều, nghe lời chị là được!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)