“Không được! Tôi đã nói rồi, tôi muốn tất cả, những thứ trên này cũng là của tôi, nếu anh muốn mua thì đợi lần sau đi, không có tiền thì đừng đến bách hóa, anh nên đến cửa hàng cung ứng.”
Người đàn ông mỉa mai liếc nhìn hai người, mũi hếch lên trời, người không biết còn tưởng hắn ta giàu có lắm.
Tần Trúc Tây thích thú, chăm chú nhìn hắn ta vài giây.
Ừm, ngoại hình trung bình, không xấu nhưng cũng không đẹp, nước da hơi vàng, dáng người bình thường. Nhưng bộ quần áo này trông có vẻ tốn khá khá tiền, hắn ta không mặc quần áo vải thô bình thường mà mặc áo sơ mi trắng ở trên, bên dưới trông giống quần tây.
Trong thời đại này, những người có thể mặc áo sơ mi đều là gia đình khá giả, chỉ là đôi giày này rất xấu, không có chút ý thức phối đồ nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây