Hứa Đình Tri khoác lác, rõ ràng là đã lấy lại sự tự tin vào tay nghề nấu ăn của mình.
Nhưng anh cũng có thể tự tin như vậy, dù sao thì ngoài anh và Tần Trúc Tây, có lẽ bây giờ mọi người không để ý nhiều đến hương vị thức ăn, đối với mọi người, chỉ cần nguyên liệu tốt là được.
Như thịt, trứng, chỉ cần luộc lên, không cho gì cả cũng rất thơm.
“Đừng, em sợ đến ngày cưới em sẽ không nhịn được mà đuổi anh ra ngoài mất.”
Tần Trúc Tây vẫn không ngẩng đầu lên, ngay cả khi đáp trả Hứa Đình Tri cũng không thèm ngẩng đầu, nghiêm túc so sánh kim chỉ trong tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây