Chỉ là, sau khi Hứa Đình Tri trở về thì phải giải thích thế nào? Anh còn có thể không nhìn ra người khác đã vào phòng mình sao? Hơn nữa muốn vào thì phải cạy khóa, khóa không còn thì anh chắc chắn cũng biết.
“Thế này đi, tôi chịu trách nhiệm cạy khóa, tôi ngủ đầu tiên được chứ, nhìn mấy người nhát thế này, anh ấy sắp đi rồi, đồ đạc trong phòng cũng không nhiều, cho mọi người ngủ thì sao?”
“Đây là điểm thanh niên, mọi thứ ở đây đều là của chung, dựa vào đâu mà lại biến thành của riêng anh ta chứ, hơn nữa đợi anh ta về thì chúng ta không ngủ nữa, chỉ ngủ mấy ngày thôi.”
Trịnh Thần nói hùng hồn, dễ dàng thuyết phục mọi người.
Đúng vậy, anh không có ở đây, dựa vào đâu mà còn chiếm giữ căn phòng chứ, cho người khác ở một chút thì sao? Hơn nữa cũng không phải cướp phòng của anh, chỉ ở mấy ngày khi anh không có thì sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây