Tần Trúc Tây nghĩ ngợi, không nhịn được bật cười.
“Khụ khụ khụ.”
Cười chết mất, nếu nghĩ như vậy thì cảm thấy Hứa Đình Tri không thể nào chịu giặt tã cho con được, nếu đứa trẻ vô tình tè lên người anh, hoặc là đi nặng lên người anh, mẹ ơi, đây chẳng phải là ngày tận thế sao!
“Sao lại cười bí hiểm như vậy, đang nghĩ đến chuyện gì không thể chia sẻ với anh à?”
Hứa Đình Tri nhướng mày, vừa cười vừa nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây