Tần Trúc Tây không mấy hứng thú với phim ảnh của thời đại này, cũng chỉ thấu náo nhiệt thôi, trước kia ở thế kỷ mới đã xem phim đến chán ngấy rồi.
Cô buồn chán chọc chọc đất trên mặt đất, lại ngáp một cái, càng mong chờ đám cưới của mình, kết hôn rồi sẽ có thể quang minh chính đại ở bên Hứa Đình Tri, buồn chán có thể đi chơi.
Còn bây giờ, buồn chán chỉ có thể đào đất, sau đó đắp một người tuyết.
Bộ phim được mọi người mong đợi sắp bắt đầu nhưng trước đó, phải chia lợn con, Vương Học Dân cuối cùng cũng có thể vui vẻ một chút.
“Lại đây lại đây, xếp hàng cho ngay ngắn, nhanh chóng nhận lợn con đi, các người nhanh nhẹn thì tôi cũng nhanh nhẹn, lát nữa chúng ta có thể đi xem phim rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây