Kiều Tuấn Bằng thấy có một chút động tĩnh là sợ không chịu được, hắn nín thở ngồi trong phòng, căn bản không dám động, cố gắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Sao cô ta đi lâu như vậy mà vẫn chưa về? Có chuyện gì xảy ra không? Hay là có người đến? Sao lại không có một tiếng động nào?
Kiều Tuấn Bằng ngồi không yên, từ trên giường xuống dán vào cánh cửa nghe ngóng, Dương Mi Mi nghe thấy tiếng bước chân bên trong, gõ cửa, cũng hạ thấp giọng nói.
“Không sao rồi.”
Là một giọng nữ quen thuộc, Kiều Tuấn Bằng thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới mở cửa, vừa nãy hắn sợ đến nỗi tè ra quần, nếu không đi vệ sinh một chuyến, hắn không nghỉ ngơi được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây