Anh Cáo tự cho rằng mình vẫn rất nghĩa khí, chủ yếu là sợ Kiều Tuấn Bằng một mình không trả được nhiều tiền như vậy, chẳng phải là uổng công sức sao, lại có thêm hai thằng ngốc, không tệ!
“Cái gì! Anh Cáo, anh tha cho chúng tôi đi, chúng tôi không trả nổi số tiền này đâu! Anh Cáo, anh Cáo! Nhìn vào tình nghĩa chúng tôi giúp anh trước đây, anh hãy tha cho chúng tôi lần này đi!”
Vi Nhất Minh và Thái Đông khóc lóc thảm thiết, muốn chạy nhưng bị người ta giữ lại, không chịu viết tên thì đóng dấu vân tay cũng được, dù sao chỉ cần đóng dấu vân tay là bọn họ có thể đòi nợ.
Kiều Tuấn Bằng đứng bên cạnh lạnh lùng nhìn, hừ, gặp báo ứng rồi chứ, nếu không phải hắn dò hỏi về con người của anh Cáo, biết được tính cách của hắn, ôm lòng trả thù hai người này thì hắn sẽ không bao giờ bước chân vào đây.
Còn lợi cho bọn họ nữa là, hai người mới nợ năm mươi đồng, nhưng một mình hắn đã nợ tám mươi đồng! Tám mươi đồng!!!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây