Hình như là vậy, Tần Trúc Tây lục lại ký ức của nguyên chủ, phát hiện đúng là như vậy. Mười mấy năm trước, mấy người đó rủ nhau vào săn bắn, sau đó gặp phải gấu đen, bốn người chết ba, chỉ có một người thoát ra được, còn bị phế một chân và một tay.
Nghe nói tình hình lúc đó rất nguy hiểm nhưng cụ thể nguy hiểm như thế nào thì không biết. Người trốn thoát đó cũng chỉ sống được hai năm rồi mất, bây giờ muốn hỏi cũng không hỏi được.
“Em muốn vào đó?”
Hứa Đình Tri đánh giá Tần Trúc Tây, mày hơi cau lại, vô thức nắm chặt tay cô, lộ ra vẻ không đồng ý.
Đã nguy hiểm như vậy, cho dù cô có thân thủ không tệ, cũng không nên mạo hiểm, anh không muốn cô xảy ra chuyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây