“Đồng chí Hạ Chu, xin chào, thực ra gọi tôi là Cảnh Xuân là được rồi.”
Cố Cảnh Xuân thẹn thùng nói, giống như một cây xấu hổ, chỉ nhìn Hạ Chu một cái, rồi vội vàng thu hồi ánh mắt, mặt đỏ bừng, trông rất ngây thơ và dễ bị bắt nạt.
“Cảnh Xuân.”
Hạ Chu ngoan ngoãn gọi, hắn trông có vẻ nghiêm túc và lễ phép nhưng thực tế lại không hứng thú với buổi xem mắt này, cũng không nhìn rõ mặt Cố Cảnh Xuân, hắn có chút ngẩn ngơ.
Dương Mi Mi đã lừa hắn, trong lòng hắn không phục, lời giải thích của cô ta hắn cũng không tin, rõ ràng nên vứt bỏ người phụ nữ nói dối này ra khỏi đầu. Nhưng sự thật là, ngay cả khi hắn đi xem mắt, hắn vẫn không nhịn được mà nghĩ đến cô ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây