Nói rồi, cô ta ra hiệu cho Bàng Kha, Bàng Kha lúc này mới miễn cưỡng ôm mông về phòng.
“Nó tức giận, mẹ còn tức giận hơn! Nuôi nó lớn thế này chỉ để tức chết mẹ thôi! Mẹ cả đời làm người lương thiện, không ngờ lại sinh ra một đứa hỗn láo như vậy, may mà con giỏi giang.”
“Tuệ à, người ta có đẹp hay không, đen hay không không quan trọng, quan trọng là phải giỏi giang đảm đang, trong ngoài đều có thể làm tốt, nếu em trai con được một nửa như con thì mẹ cũng mãn nguyện rồi!”
Mẹ cô ta nắm tay cô ta bắt đầu lau nước mắt.
Bàng Tuệ bị lời nói của mẹ đâm một nhát rất đau, cái gì mà đẹp hay không đẹp, đen hay không đen không quan trọng, chẳng phải là nói cô ta xấu xí và đen sao, cô ta cũng chỉ có mỗi cái chăm chỉ đảm đang là được thôi nhưng Tần Trúc Tây cô...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây