“Cô nợ tôi hai mạng, tiếp theo cô cứ chịu đựng đi, bất kể cô phản kháng thế nào, cũng chỉ là giãy giụa vô ích mà thôi, cô sẽ sống còn thảm hơn cả khi ở Dương gia.”
Tần Trúc Tây nhấc cằm cô ta lên, ánh mắt sắc như dao, nói từng chữ từng chữ.
Nói xong, cô hất cằm Dương Mi Mi ra, xoa đôi tay tê dại, về nhà.
Dương Mi Mi đúng là da dày, lần này cô đã dùng hết mười phần sức để đánh cô ta nhưng cô ta không chảy máu thì thôi, thậm chí còn chịu đựng được, ngay cả kêu cũng không kêu.
Ngược lại tay cô mới là thứ đau trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây