Diệp Vi Vi sờ sờ trán Phương Từ nói: “Vẫn còn ra mồ hôi, xem ra con vẫn cần nghỉ ngơi thêm. Ngủ thêm một lát đi, lát nữa ăn cơm tối mẹ gọi con.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Phương Từ gật đầu nói: “Vâng ạ.”
Lúc rời khỏi phòng, sắc mặt Diệp Vi Vi hơi tái nhợt, khẽ cắn môi dưới, sau đó không nói một lời nào rời đi.
Còn Phương Từ vốn đã nằm xuống ngủ lại, sau khi Diệp Vi Vi rời đi, mở mắt ra, đôi mắt vốn dã ảm đạm vì bệnh tật, hiện lên vẻ nghi hoặc.
*
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây