Lục Mặc tiếp tục cầm một quả táo khác gọt vỏ, nói: “Em đoán xem.”
Diệp Vân Linh lại cắn thêm một miếng táo, hơi nhíu mày, cô vốn không giỏi động não, cô thường chỉ mạnh về khả năng thực hành.
Ngay cả con tàu Theseus là cái gì cô cũng không biết, vậy mà còn bắt cô đoán chuyện phức tạp như vậy, cảm giác CPU sắp bị cháy đến nơi rồi.
Lục Mặc cắt một miếng táo đã gọt xong, đưa đến bên miệng Diệp Vân Linh, nói: “Hình như có chuyện này, anh quên nói với em.”
Diệp Vân Linh vừa ăn táo vừa nhìn đối phương với vẻ khó hiểu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây