Hai tay Lục Mặc chắp ra sau, đôi mắt phượng hẹp dài ánh lên vẻ lạnh lùng, cả người toát ra vẻ kiêu ngạo lãnh đạm: “Xem ra tôi đoán không sai. Ngay từ đầu ông không động đến tôi, không phải là vì ông không muốn động đến tôi, mà là ông không thể động đến tôi.”
“Vừa rồi ông cứ luôn hỏi, trong vũ trụ mênh mông này, có phải ông là Thần của vũ trụ này hay không?” Lục Mặc chắp hai tay sau lưng, dùng thái độ khinh thường thiên hạ nói: “Bây giờ tôi có thể trả lời ông câu hỏi này.”
Chủ Thần bỗng có một loại dự cảm không lành, một nỗi sợ hãi không nói nên lời từ lồng ngực lan ra, cuối cùng lan đến tứ chi bách hài.
Cảm giác cận kề cái chết khiến Chủ Thần mất đi lý trí, bắt đầu điên cuồng công kích Lục Mặc, vừa công kích vừa gào thét: “Câm miệng, mau câm miệng cho ta.”
Những đòn tấn công đó rơi vào người Lục Mặc, không gây ra bất kỳ tổn thương nào, toàn bộ đều tự động biến mất trong khoảnh khắc tiếp xúc với Lục Mặc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây