Đang lúc Diệp Vân Linh thao thao bất tuyệt, đột nhiên cô cảm thấy mọi thứ xung quanh thay đổi.
Đường phố náo nhiệt biến mất, người ngồi bên cạnh chăm chú lắng nghe cô nói chuyện cũng không nhúc nhích.
“Lục Mặc?” Diệp Vân Linh khẽ vỗ vỗ anh, phát hiện anh vẫn không có phản ứng gì.
Xung quanh ngoại trừ chỗ bọn họ ra, tất cả đều chìm vào bóng tối, cả thế giới trong nháy mắt như chỉ còn lại một mình cô.
Diệp Vân Linh khẽ cắn môi: “Đã đến rồi thì ra đi chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây