Đảo Bahar rất lớn, trên đảo có rất nhiều phương tiện giao thông công cộng tiện lợi, lúc đầu Diệp Vân Linh còn đang nghĩ xem nên đi bằng phương tiện gì.
Đúng lúc này, một chiếc xe điện du lịch sáu chỗ chạy từ phía sau tới, cô vội vàng giơ tay gọi: “Bác tài, đợi chút, chúng tôi muốn đi xe.”
Chiếc xe điện du lịch màu trắng dừng lại trước mặt Diệp Vân Linh.
Diệp Vân Linh nhìn anh một cái, buột miệng hỏi: “Lục Mặc?”
Lục Mặc đang đeo khẩu trang giả làm tài xế, động tác trên bàn tay với các khớp xương rõ ràng khựng lại, hiếm khi nói lắp bắp, hỏi: “Sao…em, sao em nhận ra nhanh vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây