Lục Ngữ Nịnh căn bản nghe không hiểu Diệp Vân Linh đang nói gì, đôi mắt long lanh như hột nho đen đảo một vòng, mở miệng hỏi: “Vậy phải dựa vào cái gì ạ?”
Diệp Vân Linh suy nghĩ một chút, khẳng định chắc nịch: “Dựa vào tiền.”
Lục Ngữ Nịnh: “…”
Lục Tử Hạo nắm tay em gái, không muốn để Diệp Vân Linh dùng lý lẽ méo mó đầu độc em.
Diệp Vân Linh thấy bộ dạng của cậu bé, không cam lòng đuổi theo hỏi: “Nhóc con, con nhìn dì bằng ánh mắt gì vậy hả? Chẳng lẽ dì nói sai sao? Con gái vốn dĩ không nên dễ dàng tin lời con trai nói mà. Bây giờ trên đường có mấy gã đàn ông đáng tin cậy chứ? À đúng rồi, chúng ta phải mua bảng ước nguyện, nếu không cửa ải này làm sao mà check-in được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây