Diệp Vân Linh lạnh lùng nói: “Nỡ.”
Tưởng Mỹ Hàm đưa tay lên trán, cô ta quên mất người phụ nữ này độc ác đến mức nào rồi.
May mà lúc này Lục Ngữ Nịnh lên tiếng: “Dì Vân, dì nói cho dì Mỹ Hàm biết đi, chúng con đang…”
Lời còn chưa dứt, Lục Tử Hạo đã nhanh tay nhét đồ ăn vặt vào miệng con bé, sau đó dắt tay con bé nói: “Nịnh Nịnh, đằng kia có người thổi bong bóng kìa, chúng ta qua đó xem đi.”
Diệp Vân Linh cảm thấy Tử Hạo bây giờ càng ngày càng thông minh, đã biết phối hợp với cô rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây