“Cũng coi như thông minh đấy, biết lấy dư luận gây áp lực cho tôi.” Diệp Vân Linh tùy ý dựa người vào lan can bên cạnh, nói: “Đáng tiếc, mấy người có chết hay không, tôi thật sự không quan tâm lắm, tôi đến đây chỉ có một mục đích, chính là khuyên mấy người đổi chỗ khác nhảy?”
Trịnh Lị Lị nghe Diệp Vân Linh nói năng ‘xem mạng người như cỏ rác’ như vậy, lửa giận trong lòng bùng lên, mặt đỏ bừng phẫn nộ nói: “Tại sao phải đổi chỗ khác nhảy?”
“Bởi vì tòa nhà mà mấy người đang đứng vừa đúng là tài sản của chồng tôi, mấy người mà nhảy, giá nhà sẽ giảm.” Diệp Vân Linh chỉ vào tòa Thương Tràng đối diện nói: “Qua tòa kia thì sao? Tòa kia vị trí địa lý không tệ, cửa còn có đài phun nước và tượng, chiều cao tòa nhà còn cao hơn bên này, đảm bảo mấy người nhảy xuống chắc chắn chết. Quan trọng nhất là tòa nhà đó là của kẻ thù của chồng tôi.”
Nói xong Diệp Vân Linh còn mang theo vài phần khiêu khích mà nói: “Nếu mấy người thật sự có thể dũng cảm như vậy, xuống suối vàng tôi sẽ đốt cho mấy người một khoản tiền lớn.”
Mẹ Trịnh bọn họ dường như hoàn toàn không nghĩ tới, Diệp Vân Linh có thể nói ra lời nói mất nhân tính như vậy, từng người từng người ánh mắt bắn ra lửa giận ngút trời, muốn xông lên lý luận với Diệp Vân Linh, đây là đang nói gì vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây