Diệp Vân Linh chà chà mồ hôi trong lòng bàn tay, nói: “Không hồi hộp.”
Cô có thể giết được cả zombie, sao có thể sợ chuyện này được chứ.
Bạch Hòa chỉ vào ống quần bị cô chà xướt, nói: “Không hồi hộp, sao em cứ chà tay mãi thế?”
Diệp Vân Linh giải thích: “Em không phải hồi hộp, em đây là… Được rồi, chính là hồi hộp.”
Nói xong, chính cô cũng xấu hổ cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây