Diệp Vân Linh đưa tay muốn sờ chúng, kết quả mấy chú thỏ lại trốn sang một bên, tức giận đến mức cô nói thẳng: “Còn dám trốn, có tin tôi nướng hết cả lũ không. Ngữ Nịnh nuôi chúng béo tốt như vậy, dù là đầu thỏ cay hay thịt thỏ om đều sẽ rất ngon đấy.”
Lục Ngữ Nịnh đang cho thỏ ăn nghe vậy, động tác trên tay khựng lại, oa oa khóc lớn, nói: “Không được ăn thỏ.”
Diệp Vân Linh vốn dĩ chỉ muốn đùa một chút, không ngờ Lục Ngữ Nịnh lại òa khóc, vội nói: “Nín đi, dì đùa con thôi mà.”
Lục Ngữ Nịnh nín khóc, ngẩng đôi mắt long lanh nước lên hỏi: “Thật không ạ?”
Diệp Vân Linh nói: “Mấy con thỏ con nuôi ú bự rồi, thịt chắc chắn không ngon đâu. Hơn nữa bố con vừa cho dì rất nhiều tiền, muốn ăn gì dì cũng có thể mua, cần gì phải ăn chúng chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây