Nhìn người vợ nhỏ của mình rơi lệ tủi thân như vậy, trong lòng Tưởng Đình Sâm cũng không dễ chịu.
Vì chuyện này mà anh ta bị cha trách mắng, hơn nữa cha bắt đầu hoài nghi năng lực và sự quyết đoán khi làm việc của anh ta.
“Đừng khóc nữa, anh thật sự không trách em. Anh chỉ là đang nghĩ đến chuyện của công ty.” Tưởng Đình Sâm đưa tay lau nước mắt cho Diệp Vi Vi, an ủi: “Dùng du thuyền để giải thích, vốn là anh đồng ý, sao anh có thể trách em chứ. Gần đây công ty có chút nhiều việc, anh hơi mệt, ngủ trước đây.”
Nói xong Tưởng Đình Sâm liền nằm xuống, quay lưng về phía Diệp Vi Vi nhắm mắt ngủ.
Diệp Vi Vi thấy vậy, ánh mắt hơi nheo lại, đây là lần đầu tiên anh ta ngủ trước cô ta, hơn nữa còn quay lưng về phía cô ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây