Diệp Vân Linh nghiêm túc gật đầu, nói: “Cô nói đúng đấy. Giường trong phòng Tổng thống cao cấp của tôi và giường trong phòng tiêu chuẩn của cô không cùng đẳng cấp. Tôi ngủ nệm cao su non, thoải mái lắm. Ngủ trên đó, tôi nằm mơ cũng thấy thơm.”
Thư Nhã đi ngang qua nghe thấy liền không đồng ý, nói: “Sao lại có chuyện vạ lây thế này? Vậy tôi, người ngủ trên giường gỗ tối qua thì nghĩ thế nào đây?”
Diệp Vân Linh đáp: “Trên chiến trường, đao kiếm không có mắt, vạ lây là điều khó tránh khỏi.”
[Ha ha ha ha ha ha, Diệp Vân Linh đúng là nguồn vui ngày hôm nay của tôi, sắp bị cô ấy chọc cười chết rồi]
[Đang đi làm, lén xem livestream, không biết cười chết có được tính là tai nạn lao động không nhỉ?]
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây