Từ nhà ga đến đường Hậu Khê gần năm dặm đường, bình thường nửa tiếng là tới. Hôm nay mang đồ nhiều, chủ yếu là cô kéo chân sau. Cô bé quen việc nhà nông, bình thường cậu bé cũng có lên núi giúp đỡ, bọn họ đều luyện được sức lực, vác đồ đi rất nhẹ nhàng, cô chỉ xách hai rổ đồ ăn đã vừa đi vừa nghỉ.
“Nếu không chị nghỉ ngơi ở đây, em và Tiểu An cầm đồ tới trước, lát nữa lại đón chị.” Diệp Lan thấy cô đổ đầy mồ hôi, hơi đau lòng nói.
“Em biết phòng chị thuê ở đâu à?” Diệp Ninh liếc cô bé: “Đi thôi, sắp tới rồi.”
Cô hít sâu một hơi, nhấc hai rổ đồ ăn thừa thế xông lên đi đến cửa nhà, để đồ ăn xuống rồi mới thở ra.
“Đến rồi.” Cô mở cửa, để các em trai em gái đi vào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây