Diệp Ninh tiễn bọn họ đi, khi trở về cô thấy Diệp Lan đang đếm tiền. Tất cả năm mươi sáu tệ, suýt chút nữa cô đã muốn trả lại tiền để kéo heo về.
Heo hơn năm mươi ký cũng có được bốn mươi, bốn mươi lăm ký thịt, nhiều thịt như thế giữ lại ăn không ngon sau. Cuối cùng cô nghĩ đến chuyện mình có thể mua được thịt ở nhà ăn mới thôi.
“Chị hai, bán được bao nhiêu?” Diệp An tò mò nhìn cô bé.
“Tổng cộng năm mươi sáu. Chị, cho chị.” Diệp Lan đếm tiền xong đưa cho cô.
“Cho chị làm gì, em nuôi heo, bây giờ tiền em bán được thì em giữ đi. Em cũng học cấp ba rồi, trong người cũng phải có chút tiền.” Lúc đó khi Diệp Ninh học cấp ba, cho dù trong nhà khó khăn thì Diệp Thanh Sơn vẫn cho cô mười tệ để dùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây