Nếu biết ba tôi đã mất, mụ già nhà ông sẽ không xúi giục ông chiếm đoạt ngôi nhà và ruộng đất nhà tôi sao? Nếu không phải biết ông không đáng tin, đến nỗi gì tôi phải gạt ông đến bây giờ? Đến tận lúc này bố tôi không thể mồ yên mả đẹp, bộ lòng tôi không khó chịu hay sao?”
Ông cụ Diệp không hé răng, ông cụ biết bản thân là người không có chính kiến, nhưng... Cô cũng không nên gạt ông cụ.
“Mày đang nói gì đâu không vậy? Tao không phải bà nội ruột của mày, nhưng ông nội mày chẳng phải là ông nội ruột của mày sao? Mày giỏi như thế, bọn tao làm hại được mày à? Con bé này... Sao lâu vậy rồi mà không chịu để bố mày nhập thổ, nó cứ vất vưởng bên ngoài như thế, không tìm được nhà thì sao đây?” Bà nội kế thấy ông cụ Diệp không hé răng bèn nhanh chóng nói đỡ.
“Nên tôi đã tìm thầy Ngô làm phép chiêu hồn rước bài vị về nhà, Tiểu Lan và Tiểu An cũng thắp hương sớm tối mỗi ngày. Bố biết nỗi khổ của bọn tôi, chỉ biết đau lòng chứ sẽ không trách móc.” Diệp Ninh không muốn để ý bà nội kế, nói với ông bí thư chi bộ: “Còn một chuyện nữa, cháu không định học đại học, sở dĩ cháu thi đại học vì muốn cho bố cháu và bản thân cháu một câu trả lời. Cháu đã tìm được việc làm tại xưởng dược Quang Đại trong thành phố, làm công nhân chính thức nên không sợ không nuôi nổi bọn cháu.”
Xưởng dược Quang Đại? Dẫu là thôn An Nhân hẻo lánh cũng biết xưởng dược Quang Đại trong thành phố, đó là một xưởng lớn được xếp hạng tốt nhất trong tỉnh. Dân ở thôn Thượng Lâm có một người bà con trong đó, khiến người đó nở mày nở mặt, nói gì cũng nhắc đến người bà con làm ở xưởng dược của mình. Không ngờ thôn họ lại có người trực tiếp vào làm tại xưởng dược Quang Đại, còn làm công nhân chính thức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây