Lúc này không có điều hoà, chỉ có mấy chiếc quạt điện, thật ra cũng rất vất vả.
“Chủ nhiệm.” Trong văn phòng chỉ có bà ấy đang ngồi một mình, lúc này cô mới thấy rõ bà ấy có dáng vẻ thế nào. Làn da trắng nõn, mặt như trứng ngỗng, mũi và miệng nhỏ xinh, tướng mạo như người đẹp thời xưa, nhưng ánh mắt sắc bén lại phá hủy gương mặt này. “Đây là số liệu tôi đã chỉnh sửa xong, cô có rảnh hãy nhìn xem có gì không đúng.”
“Tôi còn phải kiểm tra đúng hay không sao, vậy tôi còn cần cô làm làm gì? Tôi không tự mình làm cho rồi?” Chủ nhiệm Dương liếc mắt nhìn cô, lạnh lùng nói: “Sau này công việc tôi giao cho cô là trách nhiệm của cô, xảy ra chuyện tôi sẽ tìm cô, không còn việc gì thì đi nhanh đi.”
Cô còn đoán rằng bà ấy sẽ bảo cô cút đi, đúng là không dễ ở chung, nhưng không đến mức cô ấm ức khóc lóc như trẻ con. Dù sao cô đã đi làm nhiều năm như thế, sếp nào chưa từng gặp, người thẳng thắn như bà ấy rất tốt.
Cô sợ nhất là người khẩu phật tâm xà, trước mặt cười nói vui vẻ giống như thân thiết lắm, sau lưng lúc xảy ra vấn đề sẽ đẩy mình ra, chết thế nào cũng không biết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây